Những ngày đó tóc em dài bất tận
cho kí ức buồn đỏ cả thịt da
vì ngày ấy chắc cũng lỗi do ta
hay bản ngã đã đi về hai hướng
Dẫu có buồn cũng gọi là sung sướng
vì có buồn rồi cũng sẽ mau quên
giống như ta vẫn cứ mãi lênh đênh
kỷ niệm nhiều mà vẫn không thèm nhớ
Ta đã yêu một cuộc đời vô cớ
cũng như ta đã từng thích giản đơn
thích lặng yên để nổi buồn mơn trớn
để mong đời được đôi chút bình yên
Chỉ có em là không muốn lặng yên
thích gió biển và bình minh nắng gắt
để tâm hồn cứ ru mình quay quắt
em đã bảo như thế mới là em
Mới sinh ra là ta đã yêu em
có nổi buồn đã lẫn trong tiếng khóc
vì đã bảo từ khi là chú nhóc
thì ta đã yêu và đã đắm say
Những lời nói cũng giống như gió bay
đến một ngày sẽ không ai còn nhớ
bỏ em đi thì lòng ta không nỡ
đành âm thầm cứ lặng lẽ theo sau
Để ngày ấy cho ta nhớ biết bao
dù bên bên em đã những ngày tàn úa
nhưng ta yêu và vẫn còn yêu nữa?
hay cứ buồn để mải miết quên em?
Do tình yêu cũng không nên giống lắm
mà em và ta lại khác xa nhau
Đành hẹn lại vào một tình yêu khác
chỉ có em hay chỉ có mình ta
Thứ Ba, 15 tháng 7, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét