một chút buồn thì cũng gọi là buồn
buồn vô ngã thì cũng là buồn thôi
buồn chân ngươn đã bước qua tất cả
gọi như buồn những tiếng đời không vui
rồi ta thấy ta những buồn những tủi
sâu trong tim đâu đó quạnh hiu
dù đã nhiều những tình buồn khôn đáng
đã qua rồi có hối hận được không?
ta..bản ngã cứ đi về hối hả
tìm nổi buồn ẩn chứa nơi đâu
trong quá khứ hay tương lai cố hữu
rồi sẽ gì? Hay chỉ là buồn thêm
buồn không biết chỉ có mình ta biết
buồn cần gì những nổi niềm mông lung
qua rồi đó những năm tháng củ mèm
sâu trong tận những niềm vui lạc lõng
ta thấy ta những tiếng cười sáo rỗng
dối cả người dối cả bản thân ta
âu là đời chỉ cần có một tấm lòng
yêu và hận hãy để gió cuốn bay đi
ta hiện hữu cũng là một chữ duyên
ta gặp nhau cũng là duyên sắp đặt
thì vậy mà cớ sao không trọn vẹn
vì mỗi duyên đâu lặp lại đôi lần
mà dẫu có gặp trùng phùng nơi ấy
thì có ai lại nhận ra nhau?
hay li ti như mành sọi chỉ
chỉ càng dài thì lại càng mong manh
nhu cảm xúc cứ trực trào nơi ấy
xa càng nhiều cảm giác càng xa
cho phai nhòa những tình yêu năm tháng
ca tháng gì hay trách phận không may?
đời không nhớ thì sao cho ta nhớ
người không nhớ và cũng muốn ta quên
thôi thì sống cho kiếp đời trọn vẹn
lỡ mai sau gặp.. vẫn còn chút dư âm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét