Thứ Hai, 6 tháng 10, 2008

Bước chân trên tuyết


Hằn dấu giầy trên tuyết trinh nguyên
Bước chân vương nặng nỗi ưu phiền
Ánh trăng bàng bạc trăng hoang dại
In bóng trên đường bóng đổ nghiêng
Sương khói mờ trên đầu ngọn cỏ
Mong manh như những cuộc tình duyên
Đưa tay hứng nhẹ vài bông tuyết
Ai người chia sẻ nỗi niềm riêng ?

Phạm Doanh

_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Vết hằn trên tay


Trên tay đầy những vết nhăn hằn
Trong cuộc đời trôi nổi tháng năm
Vất vưởng lang thang đường mỏi gối
Phong sương cát bụi quán dừng chân
Khi nắng khi mưa đời lẻ bạn
Những chiều những tối phận vô thân
Chiếc áo bạc vai giầy bạt gót
Dù mai lạc lối, có ai cần.

Phạm Doanh

_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Một giấc liêu trai


Đêm thanh rả rích tiếng côn trùng
Trên bước chân trần cỏ nhẹ rung
Mơ ảo bóng người sau bụi trúc
Lập loè ánh lửa phía ven rừng
Cho dù huyền thoại vờn hư thực
Vẫn để tiêu điều nối viển vông
Một giấc liêu trai sao ngắn vội
Nhạt nhòa nhân ảnh tiếc khôn cùng.

Phạm Doanh

_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Cảnh thiền như thơ

Bên hồ con vạc kiếm mồi
Lưỡi câu không móc
người ngồi an nhiên
Công danh chẳng vướng muộn phiền

lăn tăn lội
cảnh
thiền như thơ
Nước trong, trong vắt đáy hồ
Một ngày lắng đọng, một giờ quên trôi
Nhạt dần ánh nắng sau đồi
Giật mình,
điếu thuốc trên môi
lửa tàn.

Phạm Doanh

_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Có những cuộc cờ


Có những cuộc cờ thật khó khăn
Như đời đối diện cuộc thăng trầm
Con cờ tính vụng đời băng hoại
Thế nước đi sai mộng lỡ lầm
Sĩ tướng chỉ là danh hư ảo
Ngựa xe cũng gọi vật ngoài thân
Có thua hay thắng đều coi nhẹ
Biết đủ thì xin nhận số phần.

Phạm Doanh

_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Túy Ca - Tình Khúc Người Say (12)

Hoa viên độc ẩm

Hoa viên kiến tuyết tình
Độc ẩm đáo thiên minh
Bắc phong xuy thanh trúc
Lạc diệp há hậu đình.

Vườn hoa ngồi ngắm tuyết rơi
Một mình uống mãi cho vời canh thâu
Gió phương Bắc thổi trên đầu
Cành tre, lá rụng phía sau mái đình.

Phạm Doanh