Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2008

Sầu Biển


Em biết chăng lòng tôi khắc khoải
Giọt tình thức dậy giữa ngàn thương
Đêm nay tìm mãi nơi vườn lạnh
Vọng ước yêu đương giữa cõi thường
.
Ôi , suốt một đời đành ngăn cách
Lệ ngâu buồn tôi giữ trên tay
Ủ men rượu để ... hồn tuý luý
Để thấy em cười trong giấc say
.
Để thấy im lìm trăng cuối biển
Tăm tối ngoài kia một dãy xanh
Hư tưởng như hồn bay hướng ấy
Mượn hơi gió thoảng đến bên nàng
.
Đông Hòa
17.07.2008

1 nhận xét:

ĐÔNG HÒA nói...

Thoáng xưa

Quay về nhớ lại ngày xưa cũ
Khi ấy em vừa đôi tám xuân
Mơn mỡn như nhành hoa nụ hé
Má môi ngắm mãi nỗi thương tràn

Kia mái tóc êm dòng suối ảo
Lóng lánh ru hồn tôi giấc hoang
Tựa đầu khuôn lược nên thơ quá
Để trái tim người muốn thở than

Gấp chút lời tôi vừa gửi đến
Mượn gió thu đưa lối em về
Miền yêu rộng cửa thênh thang lắm
Thế sao chân mãi cứ rụt rè ...

Chắc bởi sợ pha lê kia vỡ
Sẽ tiếc hoài một chuyện tình yêu
Nên tay dìu nhẹ từng bước nhỏ
Mắt thỏa hồn say bóng diễm kiều

Thi thoảng ánh mai qua ngạch cửa
Tỉnh rồi vẫn tiếc một giấc chiêm
Người đâu cách biệt hay chăng hỡi
Tôi vẫn còn đây , vẫn đợi tìm ....

Đông Hòa
19.07.2008