Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Mẹ đừng khóc



(gia đình HIV)

Đêm gió bão mẹ già ngồi hiu hắt
Mắt mông lung tìm vóc dáng con trai
Bàn tay già nua giữ đòn gánh trên vai
Sao cho đặng chồng, con ngày hạnh phúc

Mắt mẹ nhòa trong tình người cõi thực
Tưởng như mình lạc vào cõi u mê
Bàn tay con sao lạnh quá... Ê chề
Niềm uẩn khúc mẹ đứt từng khúc ruột

Hằng mong ngày lớn khôn con là tựa cột
Gia đình qua bao biến cố nguy nan
Sức trai nay - còn một chút héo tàn
Mẹ đừng khóc - mà lòng con ứa máu.

Nếu cuộc đời cho con niềm hy vọng
Xin chắp tay - con làm lại từ đầu
Uổng phí thân trai mẹ đã dãi dầu
Chăm bẵm sớm hôm để nay thành bạc mệnh
Lời tạ từ, bước chân thêm dày dạn
Lúc se lòng mới nuối tiếc tương lai
Xin hãy buông tha ủ dột cả đời trai
Con đường rộng, ngày sau ta bước tiếp.

thuhanoi, 1/9/2008

Tiếng nhạc của đêm

Đêm trung tuần trăng không về hạ giới
Ngùn ngụt mây
Cách nhau mươi bước chân không thấy mặt
Mưa rơi lắc rắc
Lối về sình quện bàn chân.

*
Vào đêm
Vô hồn, mất ngủ
Gió quất lá tre,
Côn trùng râm ran ủ rũ
Ễnh ương căng ngực gọi bầy…

Nước lớn
Sóng ì oạp vỗ bờ vay trả - trả vay
Xa gần, gần xa
Tiếng tắc rỗi phành phạch chở rau về chợ mối
Tiếng canô tuần tra lướt đi rất vội
Tiếng con chim lạ khắc khoải ở trái nhà

Canh ba
Đại xa, container gầm rú
Chiếc cầu cong giấc ngủ
Oằn lưng gánh những chuyến hàng
Rạch Chiếc – đơn côi nghẹn thở bẽ bàng
Chân cầu đôi ba ghe neo đậu
Lọ mọ tiếng gà sang canh

Cánh cò trắng lướt trên ngọn sương lành
Bình minh chưa thức
Ánh sáng ngày tràn về náo nức
Chia tay đêm…

*
Có thể rồi ta lại mơ thêm
Giấc mơ ngày
nắng hong
nụ cười rất thật
Thức cùng đêm để biết tiếc thời gian.

thuhanoi, 9/9/2008.