Thứ Hai, 25 tháng 8, 2008

Cần chi

Cần chi

Có băn khoăn cũng thế thôi
Một lần đi lạc, một đời quanh co
Ngổn ngang trăm mối tơ vò
Ngồi đây tháo gỡ trong giờ hăm lăm
Rượu cần đã hết sủi tăm
Bụi tre già đã hết mầm lá non
Những điều ước vọng không tròn
Gom vào một chỗ, tưới cồn ...
...
bật diêm.

Phạm Doanh
__________________
Ta!
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác,
giữa thinh không này.

Hội Ngộ và Phân Kỳ

Hội Ngộ và Phân Kỳ

Như hạt mưa trên chiếc lá xanh
Vỡ tan theo ngọn gió rung cành
Một chút tư duyên vừa lắng đọng
Chỉ còn vệt nước thoáng mong manh

Mây vương đầu núi chẳng dừng lâu
Nên lúc chia tay chẳng biết sầu
Trong mây đã chứa mầm ly biệt
Hội tụ rồi phân tán nơi đâu?

Trong ngàn bong bóng nước mưa trôi
Có bao nhiêu chiếc hợp thành đôi
Và bao nhiêu chiếc còn đơn độc
Dù có đi chung đến cuối đời.


Phạm Doanh
__________________
Ta!
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác,
giữa thinh không này.

Cơn ác mộng 2

Cơn ác mộng 2

Ta thấy mình hóa thành dã thú
Ôm em vào điệu vũ quay cuồng
Em áo trắng tóc dài cơ khổ
Quay theo ta trong khúc nhạc buồn
Em người đẹp vào trong tích cổ
Ta một lời nguyền rủa còn vương
Mai em về, tàn bông hoa đỏ
Ta chết dần trong nỗi nhớ thương

Phạm Doanh
__________________
Ta!
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác,
giữa thinh không này.

Thứ bảy trời mưa

Thứ bảy trời mưa

Thứ bảy mưa giăng khắp phố phường
Mưa rơi nặng hạt, hạt mưa tuôn
Nóc nhà ngói đỏ mờ hơi nước
Cửa sổ khung vàng đục khói sương
Xào xạc hàng cây vờn trước ngõ
Phập phồng bong bóng vỡ trên đường
Bâng khuâng ngắm cảnh trời mưa lũ
Hễ nghĩ về em lại thấy thương.

Phạm Doanh

Có những chuyến tàu

Có những chuyến tàu

Có những chuyến tàu dọc Bắc Nam
Vượt bao thành phố, xóm, thôn, làng
Tiếng còi buồn rượi màn đêm vắng
Làn khói tiêu điều cánh ruộng hoang
Xọc xạch trên từng ghềnh sỏi đá
Lắc lư theo nhịp sắt hoen vàng
Trong toa người khách nhìn qua cửa
Chỉ thấy cuộc đời đã dở dang.

Phạm Doanh

Biết đến khi nào ngộ cố hương

Biết đến khi nào ngộ cố hương

Cỏ úa như lòng đã héo hon
Tình quê chưa vẹn, nghĩa chưa tròn
Ba mươi tháng bốn nhà tan nóc
Một chín bảy lăm nước cạn nguồn
Từ Bắc giặc tràn qua tám ngõ
Trong Nam dân chạy khắp mười phương
Bao năm lạc lõng cơn mê hoại
Biết đến khi nào ngộ cố hương.

Phạm Doanh

Túy Ca - Tình Khúc Người Say (11)

Túy Ca - Tình Khúc Người Say (11)

Cho những người bạn thiết

Gọi thêm bầu nữa để mà say
Bạn hữu gặp nhau được mấy ngày
Rồi mai ta trở về xứ lạ
Uống rượu một mình có chi hay

Thế hệ chúng ta hỏng một đời
Đứa thì xa xứ đứa nổi trôi
Bao nhiêu mộng ước ngày xưa ấy
Như nước trôi qua kẽ tay rồi

Bạn bè mỗi đứa một đường đi
Gặp lại hôm nay mộng ước gì
Nhìn cảnh cuộc đời thêm bất lực
Chí khí chôn vùi dưới đáy ly

Thời thế không cho tạo anh hùng
Thắng thì hốt hết bại đành chung
Chúng ta thua ván bài gian lận
Cháy túi đành pha lá cuối cùng

Tụ họp nhau đây được một bàn
Hồ trường hãy cạn để cười vang
Những thời nhiệt huyết xa xưa ấy
Còn lại trong ta khí phách tàn

Cho dù cuộc sống có đổi thay
Ta nhớ cho nhau mãi lúc này
Được say với bạn bè trung thực
Đáng sống làm sao những tháng ngày.


Phạm Doanh