Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2008

NHỮNG GIỌT ĐẮNG

Rớt xuống đời giọt đắng vô hình
Ai cố tình cho rơi vào tâm hồn thơ dại?
Cơ thể ấy run lên - quằn quại.
Trái tim kia sạn lại vì những đớn đau.

Giọt đắng kia rồi cũng ngấm tan mau,
Nhưng di chứng sẽ còn để lại,
Cuộc đời ấy đã bao lần như vậy?
Thương mảnh đời sần sùi - teo tóp bởi cay đắng đan xen.

Kẻ cuồng điên nào nỡ giết chết hồn em,
Bằng những giọt đắng lẽ rằng tuổi đời em không có,
Ôi cuộc đời bé nhỏ!.
Sao nghiệt ngã - cô đơn ?...

Và ngày mai còn những đắng cay hơn!!!
Em chịu ư? - trái tim giờ đã chết,
Vì bây giờ em đâu còn mơ ước,
Giọt đắng nào đã cướp rồi sự ngọt ngào của tuổi được yêu thương.

Hoài Lộ Anh
-6.96-