Tặng S.
Anh đuổi mưa đi mà mưa lại đến
Để Sài Gòn vần vũ gió đi hoang
Mưa theo anh lạc xuống những phím đàn
Tiếng réo rắt khi trùng phùng bẽn lẽn
Hai cơn mưa đuổi theo lời hò hẹn
Giữa phi trường hào phóng cuối mùa mưa
Lời nói buông ra cũng chỉ bằng thừa
Nhìn nhau thế chưa thoả cơn nhung nhớ
Hai cơn mưa chạy theo đường cản gió
Chia tay rồi trong dạ cứ nao nao
Sài Gòn nhớ thương mưa trút ào ào
Mà trong lòng sợi thương dần ấm lại.
Tiễn anh đi , ngày mai mưa sẽ tạnh
Sẽ không còn níu giữ bước chân ai
Mưa trở về ngủ yên ở bờ vai
Dù vẫn biết một miền xa vẫn thức.
MK, 29/10/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét