Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2008

Dây cương đã chùng

Dây cương đã chùng

Ngựa đi chưa hết đoạn đường
Vó câu đã mỏi, dây cương đã chùng
Chân trời mây xám mông lung
Nắng chiều dần nhạt, khuất vùng tâm tư
Nằm trên bãi cỏ xanh lừ
Nghe từng hoài niệm ngật ngừ trôi qua
Hình như trong mỗi sát na
Cái duyên cái nghiệp theo ta chẳng rời
Bao nhiêu quyết định trong đời
Có làm thay đổi số trời được đâu .

Phạm Doanh

Không có nhận xét nào: