Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2008

Dấu tiếng thở dài

Con chim hồng tước nhỏ
Thánh thót trong nắng mai
Chim ơi, trong khung trơì rộng chim bay đó
Có chỗ nào cho ta dấu tiếng thở dài?

Lúc thiếu niên mơ làm chim bằng lướt gió
Nửa cuộc đời ngoảnh lại có bằng ai
Cũng không phải là khó
Mới tạm đủ sinh nhai
Nhưng ngày tháng đi về như đời cây cỏ
Mọc hôm nay ... để tàn úa ngày mai
Chân ngựa hồng chưa đi đến đâu mà mỏi vó
Cất yên cương rồi lấy cớ đường dài

Ai đã nói màu cô độc là màu chẳng có
Ta biết màu cô độc là màu vàng võ thời gian
Đã cho hết yêu thương là nhận phần đau khổ
Nên giờ đây viết vẩn vơ trên đổ nát hoang tàn

Của một đời đầy ảo tưởng
Của một người mất quê hương.

Phạm Doanh

Không có nhận xét nào: