Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2008
Có ngậm ngùi thêm cũng thế thôi
Có ngậm ngùi thêm cũng thế thôi
Có ngậm ngùi thêm cũng thế thôi
Hoàng hôn đã khuất phía sau đồi
Sương lam giăng phủ miền cô lạnh
Chợt thấy con người thật nhỏ nhoi
Bỏ lại đằng sau vùng kỷ niệm
Chỉ còn chua chát đọng trên môi
Thế thôi,
áo mỏng,
Đường thăm thẳm
Tiếc nữa làm chi
...
đã muộn rồi.
Phạm Doanh
_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét