Thứ Năm, 10 tháng 7, 2008

Tự khúc đêm

Em mãi ngắm sông trôi vất vả

Trăng run mờ in bóng

lấp lánh ngả nghiêng

Chút mơ hồ lung linh bóng nước

Vệt trăng nhòa, sao chẳng đến đáy sông?!!!

****

Một ngày đá cũng biết đau

Trăng soi ướt đẫm, đêm sâu muôn chừng

Tình sao xa cách mịt mùng

Người nơi đâu để lòng xa xách lòng?!!!

****

Đá muôn đời lặng yên k nói

Chỉ âm thầm đổ lệ giữa đêm

Sớm mai sương mù giăng đỉnh núi

Đớn đau nào mờ mịt thinh không?!!!

L.T.H.1

(Darmstadt, tháng 1/2008)

Không có nhận xét nào: