Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2008

Niềm Đau Vong Quốc

Cuộc sống lưu đày đẫm tuyết sương

Có phải dòng sông chảy thật buồn
Như chừng mang nặng mối sầu thương
Người qua bến cũ còn hoài niệm
Thuyền tách bờ xưa vẫn vấn vương
Những bụi bông lau vờn trước gió
Từng hàng dương liễu mọc bên đường
Nước trôi ra biển không về lại
Cuộc sống lưu đày đẫm tuyết sương.

Phạm Doanh
__________________
Ta!
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác,
giữa thinh không này.

Không có nhận xét nào: