Hoại tâm
Nhìn gương chẳng nhận ra mình
Nhìn trong đáy vực thấy tình đánh rơi
Ống tre gõ nhịp rã rời
Một vùng tĩnh lặng, một đời hư hao
Từ em đổi bến hôm nào
Khung trời huyền thoại tan vào gió mưa
Bàn tay từng ngón dư thừa
Mùi thơm mái tóc còn đưa mộng về
Lời kinh Bát Nhã lê thê
Chừng bao nhiêu niệm chưa hề bao dung
Quanh mình nỗi nhớ không cùng
Ê a câu kệ chập chùng bóng đêm .
Phạm Doanh
__________________Nhìn gương chẳng nhận ra mình
Nhìn trong đáy vực thấy tình đánh rơi
Ống tre gõ nhịp rã rời
Một vùng tĩnh lặng, một đời hư hao
Từ em đổi bến hôm nào
Khung trời huyền thoại tan vào gió mưa
Bàn tay từng ngón dư thừa
Mùi thơm mái tóc còn đưa mộng về
Lời kinh Bát Nhã lê thê
Chừng bao nhiêu niệm chưa hề bao dung
Quanh mình nỗi nhớ không cùng
Ê a câu kệ chập chùng bóng đêm .
Phạm Doanh
Ta!
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác,
giữa thinh không này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét