Trong vùng tăm tối cõi mù khơi
Đã tắt từ lâu ánh mặt trời
Đối diện bản thân cầu thể hoại
Giã từ nhân thế bạc lòng vôi
Rong rêu phủ kín tình hư ảnh
Dĩ vãng mờ phai mộng loạn lời
Không cần nhắm mắt trong đêm tối
Vẫn thấy hồn hoang quấy nhiễu đời.
Phạm Doanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét