Hình như đời mất thăng bằng
Càng ôm kinh điển càng gần lối mê
Người ơi còn chi nữa mà chưa về ẩn dật
Còn đam mê mải miết mộng công hầu
Đã bao năm dòng nước chảy qua cầu
Và mái tóc trên đầu giờ nhuộm muối
Thành trung nhật tịch ca chung khởi (*)
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền (**)
Năm canh nằm trăn trở giấc không yên
Có chợp mắt lại hoang vu ngàn dị mộng
Người tháo ấn, từ quan, rời ảo vọng
Rồi khuất vào mây núi giữa miền cao
Không màng câu hỏi vì sao.
__________________________________________________
(*) Trong thành ban ngày vắng trống chiêng. Thơ Đường Thẩm Thuyên Kỳ
(**) Nửa đêm tiếng chuông vọng đến thuyền khách. (Trương Kế)
Phạm Doanh
Ta!
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác,
giữa thinh không này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét