Thứ Tư, 23 tháng 7, 2008

Mười cơn dị mộng

Mộng Giao

Nệm chăn hằn nếp,
nát nhầu
Từ nơi huyền hoặc
gợi mầu liêu trai
Xác xơ yêu mị lạc loài
Qua cơn hư cấu
mệt nhoài xác thân
Tỉnh lai,
ảo diệu,
ngại ngần
Chợt nghe tâm tưởng đã gần hồi sinh
Chân trời hé ánh bình minh
Gió,
mồ hôi lạnh,
biết mình mộng giao.

Phạm Doanh


_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Không có nhận xét nào: