Thứ Hai, 6 tháng 10, 2008

Một giấc liêu trai


Đêm thanh rả rích tiếng côn trùng
Trên bước chân trần cỏ nhẹ rung
Mơ ảo bóng người sau bụi trúc
Lập loè ánh lửa phía ven rừng
Cho dù huyền thoại vờn hư thực
Vẫn để tiêu điều nối viển vông
Một giấc liêu trai sao ngắn vội
Nhạt nhòa nhân ảnh tiếc khôn cùng.

Phạm Doanh

_________________
Ta,
người chưa diệt chữ Tình
Mong gì ngộ, giác
giữa thinh không này.

Không có nhận xét nào: