Tuổi thơ cờ đỏ sao vàng
Chào cờ, đánh trống, sắp hàng mỏi chân
Tan trường, mẹ đón ngoài sân
Về ngôi nhà nhỏ, dươí chân Câù Hàng
Ngoài hiên nắng chiếu võ vàng
Mẹ nhìn màu đỏ khăn quàng, rưng rưng
...
"Cha con ở chốn núi rừng
Bao năm học tập biết chừng nào ra
Ngày con vừa mới lên ba
Là ngày cha phải lìa xa gia đình
Rừng sâu nước độc tội tình
Lại đây mẹ chỉ xem hình ngày xưa
À con, xem cửa khóa chưa
Những lời mẹ kể, đừng đưa ra ngoài
Con xem, bố thật là oai
Ngày lên trung tá, mới ngoài ba mươi
Mắt tinh anh, nét mặt tươi
Mà nay đã trở nên người phế nhân
Nửa năm mẹ gặp một lần
Nhịn ăn nhịn mặc để phần nuôi thăm
Bây giờ con đã lớp năm
Những điêù sắp biết, phải cần khắc ghi
Cho dù họ dạy điêù chi
Con đừng hổ thẹn bởi vì cha con
Chẳng qua vận mệnh xoay tròn
Một thân chiến bại, chỉ còn hồng tâm
Có khi mẹ vẫn khóc thầm
Khi nghe con học 'Ngụy Quân, Ngụy Quyền'
"
...
Buổi chiều ánh nắng nghiêng nghiêng
Chiếu khuôn mặt mẹ, sâu niềm cảm thương
Thương cha nằm đất ăn sương
Mỏi mòn tù ngục, Bắc phương đọa đầy.
Phạm Doanh
Thứ Hai, 18 tháng 8, 2008
Tuổi thơ cờ đỏ sao vàng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Tôi nhận thấy bài thơ như một mảng lớn của lịch sử vậy,rất chân thật!!
Đăng nhận xét