Thứ Hai, 11 tháng 8, 2008

Chút tình giữa thu

Một buổi chiều thu , tôi đi về phía biển. Biển dạt dào , và những ngọn gió từ trùng khơi thổi không ngừng nghỉ . Tôi lại nghe một chút gì của ngày xưa trở lại ... và nghe mình lại nhớ em , người tôi đã một thời yêu dấu. Mặt nước vẫn xanh .... vẫn kia những con thuyền bé nhỏ chông chênh nhòa nhạt ... tựa như một cuộc tình của đời người trong một số kiếp bi thảm .... thời gian nhanh qua , bây giờ nơi tôi mái tóc đã chấm bạc , dưới kia nơi em ngủ tóc vẫn còn xanh ... và chắc có lẽ vẫn còn vương những giọt nước mắt của nỗi niềm thương tiếc .


Chút tình giữa thu

Chiều thu , gió heo may về biển
Để gửi cho đời một chút mơ
Về ngày xưa của thời kỷ niệm
Ôi , xót xa nào còn vương tơ

Tôi vẫn nơi đây , giữa mùa thu
Lặng lẽ tìm em trong bóng mù
Lặng lẽ đợi em trong ánh biển
Lắng nghe trái tim mình bơ vơ

Em ơi, em có biết hay chăng ?
Giấc ngủ của em , đã dài lắm
Cơn mộng nào , em còn vương vấn
Để một người chờ em âm thầm

Trời đã đi vào trong bóng đêm
Và kia trăng khuya đang về tìm
Gửi ánh sáng mờ , của ảo vọng
Trao người mơ về một mối tình ........

Đông Hòa
10.08.2008

Không có nhận xét nào: